Tâm Sự Lúc Nửa Đêm

Có những điều không thấy, không nghe
Chỉ tim rung nhẹ đã se lòng người.

Có những thứ không cần gọi tên nhưng vẫn luôn hiện hữu. Như một làn hương nhang thoảng qua vào lúc nửa đêm, hay cơn gió lướt qua gáy dù cửa sổ khép chặt. Tư không phải thầy bà, càng không ham hù dọa ai, nhưng nếu ai hỏi: “Có phải trên đời này có những người sinh ra đã mang cơ địa nhạy cảm với linh hồn?”, Tư sẽ không ngần ngại gật đầu. Chậm rãi, chắc nịch, như thể xác nhận một bí mật thầm kín mà ai đó đã vô tình gọi tên.

Tư gọi đó là sống với một “con mắt phụ” – không phải để nhìn thấy ma quỷ như những bộ phim thường tô vẽ, mà để cảm nhận. Một cảm giác nhẹ như hơi thở, mỏng như sương đêm, nhưng đủ mạnh để nhắc nhở Tư rằng: không phải lúc nào cũng chỉ có một mình.

Sinh ra vào khoảnh khắc giao cõi

Ngày Tư ra đời là giữa trưa, đúng ngày 10 tháng 3 Âm lịch – ngày Giỗ Tổ Hùng Vương. Khi mẹ chuyển dạ, bà bảo rằng có một cơn gió rất lạ thổi xuyên qua cửa buồng sinh. Từ nhỏ, Tư đã luôn ốm yếu, hay thức giấc nửa đêm, giật mình bởi những âm thanh mà chẳng ai nghe được. Mẹ Tư không mê tín nhưng vẫn thường bảo: “Con nhỏ yếu vía, chắc sinh nhầm ngày âm thịnh dương suy.”

Tư không hiểu lắm, cho đến khi lần đầu nhìn thấy 1 vong hồn của người bà đã khuất và nhận ra mình không giống người thường ở một vài điểm rất… phiền. Tư hay mơ thấy người đã khuất. Có lần, mấy hôm sau khi dự đám tang một bác trong xóm, tôi mơ thấy bác ấy đứng ngay đầu giường, chỉ im lặng nhìn tôi. Không nói gì, không dọa nạt, nhưng lạnh – một cái lạnh không đến từ da thịt mà từ trong tận cùng xương sống. Sáng dậy, tôi sốt nhẹ, người như vừa đi qua sông.

Có lần khác, tôi cùng bạn đi ngang một khu nghĩa trang giữa trưa. Trời nắng gắt, nhưng tôi lại nổi da gà. Tim đập chậm lại. Không phải sợ – mà là cảm thấy… không nên bước thêm. Như ai đó vừa nói “quay về đi” trong đầu tôi.

Không ai Cảm giống ai

Người ta kể nhiều chuyện rùng rợn về ma quỷ, về những cái bóng và âm thanh kỳ dị. Tư không thế. Với Tư, mọi thứ đều nằm trên lằn ranh mong manh của trực giác và linh cảm. Tư không phải lúc nào cũng thấy vong linh, nhưng cơ thể luôn báo hiệu mỗi khi năng lượng quanh mình đổi khác. Bước vào ngôi nhà hoang, tim đập gấp, lòng bàn tay lạnh ngắt, không thấy gì nhưng biết rõ có điều gì đó hiện diện, vô hình nhưng đầy áp lực.

Dấu hiệu vô ngôn nhưng hữu hình

Bạn từng đi viếng đám ma và cảm thấy buồn bã không rõ lý do, hoặc người bỗng dưng rã rời dù trước đó khỏe mạnh – bạn không điên đâu. Chỉ đơn giản là bạn vừa bước qua nơi mà âm khí dày hơn bình thường.

Nếu bạn bước vào một ngôi nhà cũ và bất giác rùng mình – đó không phải ngẫu nhiên. Đó là giác quan thứ sáu đang mách bảo, đang nhắc bạn có điều gì đấy vượt qua giới hạn thị giác thông thường.

Nếu bạn mơ thấy người thân đã mất, tỉnh dậy không sợ, chỉ thấy thương – thì có lẽ đó không đơn thuần là mơ. Mà là một lần gặp gỡ giữa hai thế giới, chớp mắt thôi, nhưng đủ để khắc sâu vào ký ức.

Cân bằng giữa hai thế giới

Tư từng rất nhiều lần tìm cách chối bỏ những cảm nhận ấy, nghĩ rằng mình quá yếu đuối, quá nhạy cảm. Tư muốn được như bạn bè sống cuộc sống bình thường. Nhưng càng chối bỏ, Tư càng kiệt sức. Cho đến khi Tư chậm lại, lắng nghe những tín hiệu âm thầm đó, chấp nhận sự hiện diện vô hình mà mình cảm được.

Bây giờ, mỗi sáng Tư thắp nhang, không phải vì sợ, mà để chào đón một ngày mới bằng lòng biết ơn và sự cân bằng. Buổi tối, Tư niệm Phật, đọc kinh, để tâm trí không bị cuốn vào những dòng năng lượng hỗn loạn. Tư không còn hỏi “Tại sao lại là tôi?”, mà thay bằng “Tôi có thể làm gì với sự nhạy cảm này?”

Có một cánh cửa mỏng, rất mỏng, tồn tại giữa hai thế giới. Nhiều người đi ngang mà chẳng mảy may để ý. Nhưng những người như Tư, sinh ra đã biết nó hiện hữu. Không phải để bước qua, mà để sống bên cạnh nó, tỉnh thức và bình an.

Nếu bạn cũng cảm thấy như vậy, đừng sợ hãi. Hãy lắng nghe, thật chậm, thật kỹ. Và bạn sẽ nhận ra, có những thứ chỉ trái tim thật tĩnh mới cảm nhận được.

“Giữa hai cõi mỏng như làn khói,
Chỉ tĩnh lặng mới nghe rõ linh hồn.”

Similar Posts

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *