Điềm Báo – Những Dấu Hiệu Âm Thầm Của Trời Đất

Có tiếng gà gáy giữa trưa
Có con chim cú gọi mùa biệt ly
Gió lay một thoáng thầm thì
Phải chăng điềm báo… gửi đi từ trời?

“Điềm báo”, hay ngắn gọn là “điềm”, là những dấu hiệu mà ông bà xưa tin rằng mang theo một lời nhắn từ cõi vô hình. Có điềm lành, có điềm dữ – nhưng tựu chung đều là những cảnh báo âm thầm giúp con người sống chậm lại, lắng nghe kỹ hơn, và đôi khi… để chuẩn bị tinh thần cho một điều gì đó không tránh khỏi.

Trong một thế giới ngày càng chuộng lý trí và bằng chứng, những chuyện như điềm báo dễ bị coi là trùng hợp, là hư cấu. Nhưng riêng mình – sau những gì tận mắt chứng kiến trong chính gia đình mình, mình tin rằng có những dấu hiệu đến từ một thế giới khác. Một thế giới không cần lời nói, chỉ cần người đủ tĩnh để cảm được.

Tiếng gà mái gáy giữa trưa – điềm lặng lẽ báo điều chẳng lành

Người xưa hay nhắc: “Gà mái mà gáy trưa, nhà ấy dễ có chuyện.” Nghe tưởng đơn giản, nhưng thật ra là một niềm tin truyền đời, bắt nguồn từ việc quan sát tự nhiên – khi con vật cư xử khác thường, ấy là trời đất đang chuyển động.

Tại từ đường của dòng họ mình, nơi hương nhang chưa bao giờ tắt, đã hai lần xảy ra chuyện ấy.

Lần đầu, vào đúng giữa trưa, gà mái cất tiếng gáy rợn người. Không ai lên tiếng, nhưng không khí trong nhà bỗng trầm xuống. Sáng hôm sau, cô thứ hai – người đang chống chọi bệnh nan y – qua đời. Nhẹ nhàng nhưng đột ngột.

Nhiều năm sau, cũng vào giờ ấy, tiếng gà mái lại vọng lên từ phía sau nhà. Lần này, người ra đi là ba mình. Mất vì đột quỵ tim. Một người vẫn khỏe mạnh, vẫn đi đứng, ăn uống bình thường – chỉ qua một đêm là về với ông bà.

Mình không có ý quy chụp, nhưng khi một điều xảy ra trùng hợp đến rợn ngợp, người ta khó mà bỏ qua được cảm giác… trời đang nói gì đó.

Chim cú mèo – sứ giả lặng thầm của âm giới?

Điềm báo thứ hai cũng diễn ra tại từ đường – nơi linh khí tổ tiên quy tụ. Nhưng lần này là liên quan đến loài cú mèo, loài chim mà nhiều người vẫn xem là điềm xui, là sứ giả của sự mất mát.

Ba lần cú mèo xuất hiện, ba lần đều ở ngay mái bếp – và ba lần ấy đều ứng với ba tang sự trong họ.

Lần đầu tiên, cú mèo đậu yên trên mái bếp vào một buổi trưa tháng Ba âm lịch. Ba ngày sau, ông nội – người gần 90 tuổi, không bệnh tật – thanh thản nhắm mắt rời trần.

Hai lần kế tiếp, cú lại xuất hiện, lần nào cũng vào ban đêm, lần nào cũng không kêu – chỉ đậu, nhìn, rồi biến mất. Và sau đó vài ngày, anh rể rồi ba chồng của cô út đều lần lượt qua đời.

Mình không dám khẳng định cú mèo mang theo cái chết, nhưng có những điều lặp đi lặp lại quá đúng lúc, không thể không khiến lòng người trăn trở. Phải chăng đó là một tín hiệu, một cách trời đất tiễn biệt – lặng lẽ mà đầy nghiêm trang?

Từ điềm báo đến bài học sống

Nói điềm báo là tốt hay xấu – có lẽ không quan trọng bằng cách mình nhìn và sống với nó.

Mình không xem điềm là thứ mê tín. Cũng không coi đó là lời nguyền. Mình chỉ tin rằng, mỗi hiện tượng bất thường đều mang theo một tần số đặc biệt, chỉ người đủ tĩnh lặng mới nghe thấy. Và khi nghe thấy rồi, điều cần làm không phải là hoảng sợ, mà là trân quý hơn hiện tại, chuẩn bị tâm thế nhẹ nhàng hơn với vô thường.

Khoa học hiện đại giải thích được rất nhiều thứ. Nhưng mình tin rằng có một tầng thế giới mà lý trí chưa chạm tới được – tầng của những linh cảm, của tiếng nói thầm thì từ tổ tiên, từ đất trời. Những gì mình kể ra đây không nhằm thuyết phục ai, chỉ là chia sẻ một phần rất thật trong những gì mình đã trải qua.

Có những điều chẳng thể đo
Như hơi lạnh lướt qua bờ vai ta
Như một tiếng gọi không lời
Mà lòng cứ biết: có ai đang nhắn.

Similar Posts

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *