🌳 CÂY CỔ THỤ lINH THIÊNG – NHỮNG VONG LINH BỊ LÃNG QUÊN
Những mẫu chuyện về cây cổ thụ thường xoay quanh sự trường tồn, sức mạnh, sự gắn kết giữa thiên nhiên và con người. Đôi khi, chúng còn ẩn chứa sự hy sinh và mất mát. Có thể là truyền thuyết, cổ tích hay ngụ ngôn mang tính giáo dục – nhưng câu chuyện dưới đây là chuyện có thật, một chuyện đời mang đậm màu sắc tâm linh – huyền bí.
🏡 Mảnh đất từ đường dòng họ nhà mình nằm ở một vùng quê miền Tây. Trong thời chiến, nơi này từng được mượn làm bệnh viện dã chiến, cũng là địa điểm giao tranh ác liệt giữa hai bên. Cách từ đường vài mét có một cây me cổ thụ, tán rộng bao trùm cả khoảng đất lớn. Cây to đến nỗi muốn ôm hết thân phải cần 3–4 người lớn.
Nghe người xưa kể, trong thời chiến, cây này từng là nơi hành hình tù binh.
⛈️ Một ngày mưa bão, khi chiến tranh đã lắng vài năm, một tiếng sét vang rền đánh xuống, khiến thân cây cháy đen, tách làm đôi. Người trong xóm bảo nơi đây có nhiều oán linh, nên bị ông Thiên Lôi giáng vài búa thị uy.
Tưởng rằng cây sẽ chết sau lần đó, nhưng nó vẫn hồi sinh, mọc thành hai cây sát nhau như một điều kỳ diệu.
🌫️ Những lời đồn về cây me ngày càng lan xa. Để tránh bị cho là mê tín dị đoan, một số người trong xã quyết định chặt bỏ. Lần đầu tiên, một anh thợ trong xóm được mời tới. Nhưng vừa chặt được vài nhát, lưỡi rìu bung ra, bay thẳng vào mặt. May mà anh phản xạ kịp, chỉ bị tét nhẹ bên đầu.
Thử dùng cưa máy – nhưng cứ đưa lưỡi vào thân cây là máy lại tắt ngúm. Dù đổi máy khác, thử đi thử lại, cũng không cưa nổi.
📉 Mấy anh xã vẫn không chịu thua. Họ mượn xe xúc từ tỉnh về để nhổ tận gốc. Nhưng anh tài xế xe xúc bỗng đổ bệnh suốt một tuần, mơ thấy một nhóm lính quân phục, mình đầy máu me rượt đuổi.
Thay tài xế khác – tưởng êm, ai ngờ từ trong cabin bò ra hai con rắn đen. Người dân quanh đó gọi đó là điềm dữ.
Xe không khởi động nổi. Bỗng một cơn gió lớn ập tới, nhánh cây to rơi trúng nóc xe, khiến mọi người hồn vía lên mây.
👵 Bà nội mình lúc ấy đứng ra thương lượng với xã, xin được tự giải quyết, vì cây nằm trên đất nhà. Nội liền đi thỉnh một vị sư già ở cổ tự gần đó. Sư thầy tụng niệm suốt bảy ngày, xin phép các vong linh đang cư ngụ tại cây me.
Ngày chặt cây, nội đích thân đốt nhang khấn nguyện. Kỳ lạ thay – mọi chuyện diễn ra suôn sẻ, nhẹ nhàng, không trục trặc.
🌿 Sau khi xong việc, vị sư dặn nội:
“Tuyệt đối không được lấy bất kỳ nhánh cây nào mang về.”
Rồi ngài làm lễ rước các vong linh hữu duyên về chùa.
🌑 Câu chuyện tưởng như đã khép lại… cho đến vài năm sau, một số người trong xã vì lòng tham đã mang gỗ cây me về dùng. Không lâu sau, họ mắc phải những căn bệnh lạ, rồi ra đi trong thời gian ngắn.
Ông bà ta nói chẳng sai:
“Có thờ có thiêng, có kiêng có lành.”
Đôi khi, không phải điều gì mắt thấy tai nghe cũng đủ để hiểu. Những gì thuộc về linh giới, về những linh hồn bị lãng quên, ta chỉ nên kính cẩn và thấu cảm.
✨ Câu chuyện này không nhằm hù dọa ai. Chỉ mong những ai hữu duyên đọc được, hiểu được rằng…
Đừng bao giờ xem nhẹ những thứ tưởng như vô tri.